儗 nǐ 古 gǔ 其 qí 一 yī - - 宋 sòng 濂 lián
明 míng 星 xīng 夜 yè 生 shēng 角 jué , , 远 yuǎn 倚 yǐ 紫 zǐ 垣 yuán 中 zhōng 。 。
四 sì 国 guó 仰 yǎng 照 zhào 耀 yào , , 宝 bǎo 剑 jiàn 出 chū 秋 qiū 空 kōng 。 。
一 yī 朝 zhāo 化 huà 为 wéi 石 shí , , 下 xià 与 yǔ 沙 shā 砾 lì 同 tóng 。 。
牛 niú 羊 yáng 或 huò 践 jiàn 履 lǚ , , 戮 lù 辱 rǔ 到 dào 儿 ér 童 tóng 。 。
位 wèi 高 gāo 知 zhì 身 shēn 危 wēi , , 退 tuì 藏 cáng 保 bǎo 其 qí 终 zhōng 。 。
儗古 其一。明代。宋濂。明星夜生角,远倚紫垣中。 四国仰照耀,宝剑出秋空。 一朝化为石,下与沙砾同。 牛羊或践履,戮辱到儿童。 位高知身危,退藏保其终。