晴 qíng 和 hé - - 朱 zhū 淑 shū 真 zhēn
海 hǎi 棠 táng 深 shēn 院 yuàn 雨 yǔ 初 chū 收 shōu , , 苔 tái 径 jìng 无 wú 风 fēng 蝶 dié 自 zì 由 yóu 。 。
百 bǎi 结 jié 丁 dīng 香 xiāng 夸 kuā 美 měi 丽 lì , , 三 sān 眠 mián 杨 yáng 柳 liǔ 弄 nòng 轻 qīng 柔 róu 。 。
小 xiǎo 桃 táo 酒 jiǔ 腻 nì 红 hóng 尤 yóu 浅 qiǎn , , 芳 fāng 草 cǎo 寒 hán 馀 yú 绿 lǜ 渐 jiàn 稠 chóu 。 。
寂 jì 寂 jì 珠 zhū 廉 lián 归 guī 燕 yàn 未 wèi , , 子 zǐ 规 guī 啼 tí 处 chù 一 yī 春 chūn 愁 chóu 。 。
晴和。宋代。朱淑真。海棠深院雨初收,苔径无风蝶自由。 百结丁香夸美丽,三眠杨柳弄轻柔。 小桃酒腻红尤浅,芳草寒馀绿渐稠。 寂寂珠廉归燕未,子规啼处一春愁。