春 chūn 词 cí 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 朱 zhū 淑 shū 真 zhēn
屋 wū 嗔 chēn 柳 liǔ 叶 yè 噪 zào 春 chūn 鸦 yā , , 帘 lián 幕 mù 风 fēng 轻 qīng 燕 yàn 翅 chì 斜 xié 。 。
芳 fāng 草 cǎo 池 chí 塘 táng 初 chū 梦 mèng 断 duàn , , 海 hǎi 棠 táng 庭 tíng 院 yuàn 正 zhèng 愁 chóu 加 jiā 。 。
几 jǐ 声 shēng 娇 jiāo 巧 qiǎo 黄 huáng 鹂 lí 舌 shé , , 数 shù 朵 duǒ 柔 róu 纤 xiān 小 xiǎo 杏 xìng 花 huā 。 。
独 dú 倚 yǐ 庄 zhuāng 窗 chuāng 梳 shū 洗 xǐ 倦 juàn , , 只 zhǐ 惭 cán 辜 gū 负 fù 好 hǎo 年 nián 华 huá 。 。
春词二首 其一。宋代。朱淑真。屋嗔柳叶噪春鸦,帘幕风轻燕翅斜。 芳草池塘初梦断,海棠庭院正愁加。 几声娇巧黄鹂舌,数朵柔纤小杏花。 独倚庄窗梳洗倦,只惭辜负好年华。