双 shuāng 清 qīng 亭 tíng 春 chūn 日 rì 独 dú 坐 zuò - - 宋 sòng 褧 jiǒng
帝 dì 城 chéng 何 hé 处 chǔ 不 bù 红 hóng 尘 chén , , 小 xiǎo 海 hǎi 危 wēi 亭 tíng 独 dú 可 kě 人 rén 。 。
笭 líng 箵 xīng 舟 zhōu 航 háng 浮 fú 上 shàng 闸 zhá , , 笙 shēng 歌 gē 池 chí 馆 guǎn 接 jiē 西 xī 津 jīn 。 。
恩 ēn 波 bō 浴 yù 鹭 lù 连 lián 洲 zhōu 暖 nuǎn , , 宫 gōng 树 shù 啼 tí 莺 yīng 隔 gé 岸 àn 春 chūn 。 。
不 bù 用 yòng 鞭 biān 笞 chī 了 le 官 guān 事 shì , , 笑 xiào 谈 tán 容 róng 得 dé 幕 mù 中 zhōng 宾 bīn 。 。
双清亭春日独坐。元代。宋褧。帝城何处不红尘,小海危亭独可人。 笭箵舟航浮上闸,笙歌池馆接西津。 恩波浴鹭连洲暖,宫树啼莺隔岸春。 不用鞭笞了官事,笑谈容得幕中宾。