愁 chóu 感 gǎn 代 dài 哭 kū - - 刘 liú 基 jī
燕 yàn 鸿 hóng 北 běi 去 qù 又 yòu 南 nán 来 lái , , 断 duàn 垄 lǒng 荒 huāng 冈 gāng 几 jǐ 劫 jié 灰 huī 。 。
慈 cí 母 mǔ 矶 jī 寒 hán 风 fēng 落 luò 木 mù , , 望 wàng 夫 fū 石 shí 老 lǎo 雨 yǔ 添 tiān 苔 tái 。 。
江 jiāng 流 liú 定 dìng 与 yǔ 天 tiān 河 hé 合 hé , , 客 kè 泪 lèi 还 hái 经 jīng 地 dì 底 dǐ 回 huí 。 。
未 wèi 必 bì 春 chūn 光 guāng 便 biàn 销 xiāo 歇 xiē , , 白 bái 华 huá 犹 yóu 发 fā 烧 shāo 残 cán 梅 méi 。 。
愁感代哭。明代。刘基。燕鸿北去又南来,断垄荒冈几劫灰。 慈母矶寒风落木,望夫石老雨添苔。 江流定与天河合,客泪还经地底回。 未必春光便销歇,白华犹发烧残梅。