沧 cāng 浪 láng 静 jìng 吟 yín - - 苏 sū 舜 shùn 钦 qīn
独 dú 绕 rào 虚 xū 亭 tíng 步 bù 石 shí 矼 gāng , , 静 jìng 中 zhōng 情 qíng 味 wèi 世 shì 无 wú 双 shuāng 。 。
山 shān 蝉 chán 带 dài 响 xiǎng 穿 chuān 疏 shū 户 hù , , 野 yě 蔓 màn 盘 pán 青 qīng 入 rù 破 pò 窗 chuāng 。 。
二 èr 子 zi 逢 féng 时 shí 犹 yóu 死 sǐ 饿 è , , 三 sān 闾 lǘ 遭 zāo 逐 zhú 便 biàn 沉 chén 江 jiāng 。 。
我 wǒ 今 jīn 饱 bǎo 食 shí 高 gāo 眠 mián 外 wài , , 惟 wéi 恨 hèn 醇 chún 醪 láo 不 bù 满 mǎn 缸 gāng 。 。
沧浪静吟。宋代。苏舜钦。独绕虚亭步石矼,静中情味世无双。 山蝉带响穿疏户,野蔓盘青入破窗。 二子逢时犹死饿,三闾遭逐便沉江。 我今饱食高眠外,惟恨醇醪不满缸。