春 chūn 深 shēn 三 sān 首 shǒu - - 苏 sū 辙 zhé
郊 jiāo 原 yuán 红 hóng 绿 lǜ 变 biàn 青 qīng 阴 yīn , , 闭 bì 户 hù 不 bù 知 zhī 春 chūn 已 yǐ 深 shēn 。 。
稍 shāo 喜 xǐ 荒 huāng 畦 qí 添 tiān 野 yě 荠 jì , , 坐 zuò 看 kàn 新 xīn 竹 zhú 补 bǔ 疏 shū 林 lín 。 。
帘 lián 中 zhōng 飞 fēi 絮 xù 萦 yíng 残 cán 梦 mèng , , 窗 chuāng 外 wài 啼 tí 莺 yīng 伴 bàn 独 dú 吟 yín 。 。
欲 yù 听 tīng 楞 lèng 严 yán 终 zhōng 懒 lǎn 出 chū , , 道 dào 人 rén 知 zhī 我 wǒ 祖 zǔ 无 wú 心 xīn 。 。
春深三首。宋代。苏辙。郊原红绿变青阴,闭户不知春已深。 稍喜荒畦添野荠,坐看新竹补疏林。 帘中飞絮萦残梦,窗外啼莺伴独吟。 欲听楞严终懒出,道人知我祖无心。