和 hé 王 wáng 定 dìng 国 guó 寄 jì 刘 liú 贡 gòng 父 fù - - 苏 sū 辙 zhé
度 dù 岭 lǐng 当 dāng 年 nián 惜 xī 远 yuǎn 行 xíng , , 过 guò 淮 huái 今 jīn 日 rì 似 shì 前 qián 生 shēng 。 。
留 liú 连 lián 秋 qiū 思 sī 江 jiāng 侵 qīn 海 hǎi , , 摇 yáo 荡 dàng 春 chūn 心 xīn 花 huā 满 mǎn 城 chéng 。 。
欲 yù 寄 jì 尺 chǐ 书 shū 慵 yōng 把 bǎ 笔 bǐ , , 偶 ǒu 闻 wén 佳 jiā 句 jù 独 dú 含 hán 情 qíng 。 。
何 hé 时 shí 复 fù 看 kàn 清 qīng 虚 xū 会 huì , , 醉 zuì 听 tīng 秦 qín 筝 zhēng 促 cù 柱 zhù 声 shēng 。 。
和王定国寄刘贡父。宋代。苏辙。度岭当年惜远行,过淮今日似前生。 留连秋思江侵海,摇荡春心花满城。 欲寄尺书慵把笔,偶闻佳句独含情。 何时复看清虚会,醉听秦筝促柱声。