次 cì 韵 yùn 李 lǐ 秬 jù 梅 méi 花 huā - - 晁 cháo 补 bǔ 之 zhī
寒 hán 岩 yán 幽 yōu 雾 wù 不 bù 曾 céng 开 kāi , , 残 cán 雪 xuě 犹 yóu 封 fēng 宿 sù 草 cǎo 荄 gāi 。 。
一 yī 萼 è 故 gù 应 yīng 先 xiān 腊 là 破 pò , , 百 bǎi 花 huā 浑 hún 未 wèi 觉 jué 春 chūn 来 lái 。 。
惭 cán 非 fēi 上 shàng 苑 yuàn 青 qīng 房 fáng 比 bǐ , , 误 wù 作 zuò 唐 táng 昌 chāng 碎 suì 月 yuè 猜 cāi 。 。
常 cháng 恨 hèn 清 qīng 溪 xī 照 zhào 疏 shū 影 yǐng , , 横 héng 斜 xié 还 hái 许 xǔ 落 luò 金 jīn 杯 bēi 。 。
次韵李秬梅花。宋代。晁补之。寒岩幽雾不曾开,残雪犹封宿草荄。 一萼故应先腊破,百花浑未觉春来。 惭非上苑青房比,误作唐昌碎月猜。 常恨清溪照疏影,横斜还许落金杯。