和 hé 江 jiāng 子 zi 我 wǒ 竹 zhú 夫 fū 人 rén - - 晁 cháo 冲 chōng 之 zhī
黄 huáng 藤 téng 白 bái 簟 diàn 倦 juàn 呼 hū 卢 lú , , 高 gāo 卧 wò 南 nán 窗 chuāng 示 shì 楷 kǎi 模 mó 。 。
郭 guō 芍 sháo 药 yào 情 qíng 元 yuán 最 zuì 密 mì , , 郑 zhèng 樱 yīng 桃 táo 迹 jī 近 jìn 相 xiāng 疏 shū 。 。
下 xià 帷 wéi 度 dù 日 rì 甘 gān 同 tóng 梦 mèng , , 隐 yǐn 几 jǐ 终 zhōng 年 nián 得 dé 异 yì 书 shū 。 。
晚 wǎn 向 xiàng 禅 chán 房 fáng 陪 péi 杖 zhàng 屦 jù , , 清 qīng 秋 qiū 霜 shuāng 霰 sǎn 意 yì 何 hé 如 rú 。 。
和江子我竹夫人。宋代。晁冲之。黄藤白簟倦呼卢,高卧南窗示楷模。 郭芍药情元最密,郑樱桃迹近相疏。 下帷度日甘同梦,隐几终年得异书。 晚向禅房陪杖屦,清秋霜霰意何如。