自 zì 然 rán 诗 shī - - 晁 cháo 冲 chōng 之 zhī
先 xiān 生 shēng 手 shǒu 不 bù 废 fèi 经 jīng 营 yíng , , 白 bái 屋 wū 凭 píng 虚 xū 结 jié 此 cǐ 亭 tíng 。 。
燕 yàn 夌 líng 兔 tù 丝 sī 侵 qīn 密 mì 坐 zuò , , 南 nán 箕 jī 北 běi 斗 dǒu 挂 guà 疏 shū 棂 líng 。 。
青 qīng 松 sōng 夹 jiā 日 rì 交 jiāo 倾 qīng 盖 gài , , 翠 cuì 柏 bǎi 分 fēn 风 fēng 倚 yǐ 列 liè 屏 píng 。 。
莫 mò 道 dào 君 jūn 家 jiā 无 wú 长 cháng 物 wù , , 案 àn 头 tóu 灯 dēng 火 huǒ 有 yǒu 流 liú 萤 yíng 。 。
自然诗。宋代。晁冲之。先生手不废经营,白屋凭虚结此亭。 燕夌兔丝侵密坐,南箕北斗挂疏棂。 青松夹日交倾盖,翠柏分风倚列屏。 莫道君家无长物,案头灯火有流萤。