次 cì 四 sì 兄 xiōng 韵 yùn 效 xiào 李 lǐ 义 yì 山 shān 雪 xuě - - 晁 cháo 冲 chōng 之 zhī
莫 mò 冬 dōng 一 yī 丈 zhàng 长 cháng 安 ān 雪 xuě , , 壮 zhuàng 士 shì 临 lín 风 fēng 独 dú 慨 kǎi 慷 kāng 。 。
门 mén 巷 xiàng 岂 qǐ 无 wú 骑 qí 马 mǎ 客 kè , , 江 jiāng 湖 hú 犹 yóu 有 yǒu 捕 bǔ 鱼 yú 郎 láng 。 。
夜 yè 平 píng 蔡 cài 贼 zéi 兵 bīng 轻 qīng 敌 dí , , 晓 xiǎo 入 rù 梁 liáng 园 yuán 赋 fù 擅 shàn 场 chǎng 。 。
载 zài 酒 jiǔ 欲 yù 寻 xún 谁 shuí 与 yǔ 饮 yǐn , , 江 jiāng 梅 méi 头 tóu 白 bái 自 zì 悲 bēi 伤 shāng 。 。
次四兄 韵效李义山雪。宋代。晁冲之。莫冬一丈长安雪,壮士临风独慨慷。 门巷岂无骑马客,江湖犹有捕鱼郎。 夜平蔡贼兵轻敌,晓入梁园赋擅场。 载酒欲寻谁与饮,江梅头白自悲伤。