惠 huì 尼 ní 童 tóng 子 zǐ - - 张 zhāng 祜 hù
慢 màn 眉 méi 童 tóng 子 zǐ 语 yǔ 惺 xīng 惺 xīng , , 实 shí 为 wèi 天 tiān 主 zhǔ 自 zì 有 yǒu 灵 líng 。 。
可 kě 惜 xī 绿 lǜ 丝 sī 梳 shū 黛 dài 髻 jì , , 枉 wǎng 将 jiāng 纤 qiàn 手 shǒu 把 bǎ 铜 tóng 瓶 píng 。 。
低 dī 回 huí 婉 wǎn 态 tài 传 chuán 师 shī 教 jiào , , 更 gèng 学 xué 吴 wú 音 yīn 诵 sòng 梵 fàn 经 jīng 。 。
不 bù 似 shì 俗 sú 家 jiā 诸 zhū 姊 zǐ 妹 mèi , , 朝 zhāo 朝 zhāo 画 huà 得 dé 两 liǎng 蛾 é 青 qīng 。 。
惠尼童子。唐代。张祜。慢眉童子语惺惺,实为天主自有灵。 可惜绿丝梳黛髻,枉将纤手把铜瓶。 低回婉态传师教,更学吴音诵梵经。 不似俗家诸姊妹,朝朝画得两蛾青。