同 tóng 岑 cén 郎 láng 中 zhōng 屯 tún 田 tián 韦 wéi 员 yuán 外 wài 花 huā 树 shù 歌 gē - - 独 dú 孤 gū 及 jí
东 dōng 风 fēng 动 dòng 地 dì 吹 chuī 花 huā 发 fā , , 渭 wèi 城 chéng 桃 táo 李 lǐ 千 qiān 树 shù 雪 xuě 。 。
芳 fāng 菲 fēi 可 kě 爱 ài 不 bù 可 kě 留 liú , , 武 wǔ 陵 líng 归 guī 客 kè 心 xīn 欲 yù 绝 jué 。 。
金 jīn 华 huá 省 shěng 郎 láng 惜 xī 佳 jiā 辰 chén , , 秪 zhī 持 chí 棣 dì 萼 è 照 zhào 青 qīng 春 chūn 。 。
君 jūn 家 jiā 自 zì 是 shì 成 chéng 蹊 qī 处 chù , , 况 kuàng 有 yǒu 庭 tíng 花 huā 作 zuò 主 zhǔ 人 rén 。 。
同岑郎中屯田韦员外花树歌。唐代。独孤及。东风动地吹花发,渭城桃李千树雪。 芳菲可爱不可留,武陵归客心欲绝。 金华省郎惜佳辰,秪持棣萼照青春。 君家自是成蹊处,况有庭花作主人。