栝 guā 城 chéng - - 林 lín 景 jǐng 熙 xī
寒 hán 芒 máng 曾 céng 动 dòng 少 shǎo 微 wēi 星 xīng , , 一 yī 水 shuǐ 溶 róng 溶 róng 叠 dié 嶂 zhàng 横 héng 。 。
落 luò 日 rì 渔 yú 舟 zhōu 吹 chuī 远 yuǎn 笛 dí , , 断 duàn 烟 yān 戍 shù 屋 wū 带 dài 荒 huāng 城 chéng 。 。
沙 shā 鸥 ōu 欲 yù 近 jìn 如 rú 招 zhāo 隐 yǐn , , 关 guān 树 shù 无 wú 多 duō 亦 yì 厌 yàn 兵 bīng 。 。
却 què 忆 yì 莺 yīng 花 huā 亭 tíng 外 wài 路 lù , , 太 tài 平 píng 箫 xiāo 鼓 gǔ 沸 fèi 春 chūn 声 shēng 。 。
栝城。宋代。林景熙。寒芒曾动少微星,一水溶溶叠嶂横。 落日渔舟吹远笛,断烟戍屋带荒城。 沙鸥欲近如招隐,关树无多亦厌兵。 却忆莺花亭外路,太平箫鼓沸春声。