忠 zhōng 文 wén 洪 hóng 相 xiàng 公 gōng 挽 wǎn 辞 cí 其 qí 一 yī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
间 jiān 气 qì 钟 zhōng 河 hé 岳 yuè , , 深 shēn 衷 zhōng 悟 wù 冕 miǎn 旒 liú 。 。
雄 xióng 文 wén 惊 jīng 万 wàn 古 gǔ , , 劲 jìn 节 jié 凛 lǐn 高 gāo 秋 qiū 。 。
清 qīng 庙 miào 弦 xián 何 hé 绝 jué , , 明 míng 堂 táng 柱 zhù 不 bù 留 liú 。 。
我 wǒ 生 shēng 蒙 méng 许 xǔ 与 yǔ , , 洒 sǎ 泪 lèi 莫 mò 能 néng 休 xiū 。 。
忠文洪相公挽辞 其一。宋代。释文珦。间气钟河岳,深衷悟冕旒。 雄文惊万古,劲节凛高秋。 清庙弦何绝,明堂柱不留。 我生蒙许与,洒泪莫能休。