山 shān 寺 sì 其 qí 一 yī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
古 gǔ 寺 sì 氛 fēn 埃 āi 表 biǎo , , 幽 yōu 程 chéng 屈 qū 曲 qǔ 通 tōng 。 。
高 gāo 峰 fēng 常 cháng 似 shì 雨 yǔ , , 阴 yīn 壑 hè 易 yì 生 shēng 风 fēng 。 。
架 jià 栈 zhàn 为 wèi 平 píng 地 dì , , 寒 hán 钟 zhōng 出 chū 半 bàn 空 kōng 。 。
他 tā 年 nián 依 yī 老 lǎo 宿 sù , , 挂 guà 锡 xī 此 cǐ 山 shān 中 zhōng 。 。
山寺 其一。宋代。释文珦。古寺氛埃表,幽程屈曲通。 高峰常似雨,阴壑易生风。 架栈为平地,寒钟出半空。 他年依老宿,挂锡此山中。