和 hé 人 rén 晚 wǎn 秋 qiū 客 kè 思 sī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
双 shuāng 毂 gǔ 苦 kǔ 难 nàn 留 liú , , 江 jiāng 城 chéng 又 yòu 晚 wǎn 秋 qiū 。 。
故 gù 乡 xiāng 难 nán 寄 jì 讯 xùn , , 倦 juàn 客 kè 独 dú 登 dēng 楼 lóu 。 。
衰 shuāi 草 cǎo 重 chóng 重 chóng 恨 hèn , , 征 zhēng 鸿 hóng 字 zì 字 zì 愁 chóu 。 。
渔 yú 翁 wēng 却 què 萧 xiāo 散 sàn , , 吹 chuī 笛 dí 过 guò 前 qián 洲 zhōu 。 。
和人晚秋客思。宋代。释文珦。双毂苦难留,江城又晚秋。 故乡难寄讯,倦客独登楼。 衰草重重恨,征鸿字字愁。 渔翁却萧散,吹笛过前洲。