出 chū 户 hù - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
出 chū 户 hù 逢 féng 幽 yōu 客 kè , , 相 xiāng 携 xié 过 guò 别 bié 村 cūn 。 。
冻 dòng 开 kāi 泥 ní 径 jìng 滑 huá , , 桥 qiáo 断 duàn 石 shí 星 xīng 存 cún 。 。
云 yún 起 qǐ 难 nán 知 zhī 处 chù , , 泉 quán 流 liú 自 zì 有 yǒu 源 yuán 。 。
老 lǎo 农 nóng 心 xīn 甚 shén 适 shì , , 耕 gēng 凿 záo 长 zhǎng 儿 ér 孙 sūn 。 。
出户。宋代。释文珦。出户逢幽客,相携过别村。 冻开泥径滑,桥断石星存。 云起难知处,泉流自有源。 老农心甚适,耕凿长儿孙。