石 shí 室 shì - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
石 shí 室 shì 闲 xián 眠 mián 过 guò 午 wǔ 钟 zhōng , , 看 kàn 来 lái 唯 wéi 我 wǒ 最 zuì 疏 shū 慵 yōng 。 。
生 shēng 憎 zēng 俗 sú 客 kè 妨 fáng 幽 yōu 趣 qù , , 不 bù 与 yǔ 樵 qiáo 夫 fū 说 shuō 定 dìng 踪 zōng 。 。
麋 mí 下 xià 涧 jiàn 阴 yīn 时 shí 引 yǐn 子 zǐ , , 鹤 hè 归 guī 林 lín 表 biǎo 只 zhǐ 依 yī 松 sōng 。 。
人 rén 生 shēng 未 wèi 解 jiě 休 xiū 心 xīn 去 qù , , 多 duō 向 xiàng 尘 chén 区 qū 叹 tàn 不 bù 逢 féng 。 。
石室。宋代。释文珦。石室闲眠过午钟,看来唯我最疏慵。 生憎俗客妨幽趣,不与樵夫说定踪。 麋下涧阴时引子,鹤归林表只依松。 人生未解休心去,多向尘区叹不逢。