郊 jiāo 外 wài 春 chūn 日 rì - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
垂 chuí 杨 yáng 袅 niǎo 东 dōng 风 fēng , , 桐 tóng 花 huā 醉 zuì 鸣 míng 鸠 jiū 。 。
地 dì 僻 pì 无 wú 行 xíng 人 rén , , 方 fāng 塘 táng 水 shuǐ 交 jiāo 流 liú 。 。
郊外春日。宋代。释文珦。垂杨袅东风,桐花醉鸣鸠。 地僻无行人,方塘水交流。