晚 wǎn 其 qí 二 èr - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
残 cán 阳 yáng 下 xià 西 xī 岑 cén , , 暝 míng 色 sè 起 qǐ 平 píng 坂 bǎn 。 。
林 lín 下 xià 一 yī 僧 sēng 归 guī , , 钟 zhōng 声 shēng 烟 yān 际 jì 远 yuǎn 。 。
晚 其二。宋代。释文珦。残阳下西岑,暝色起平坂。 林下一僧归,钟声烟际远。