哭 kū 恭 gōng 仲 zhòng 温 wēn - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
信 xìn 敬 jìng 谦 qiān 勤 qín 德 dé 更 gèng 纯 chún , , 江 jiāng 湖 hú 风 fēng 谊 yì 最 zuì 相 xiāng 亲 qīn 。 。
曾 céng 知 zhī 九 jiǔ 要 yào 三 sān 玄 xuán 髓 suǐ , , 岂 qǐ 混 hùn 重 zhòng 泉 quán 一 yī 窖 jiào 尘 chén 。 。
此 cǐ 日 rì 伤 shāng 心 xīn 亡 wáng 我 wǒ 友 yǒu , , 异 yì 时 shí 再 zài 面 miàn 是 shì 他 tā 人 rén 。 。
山 shān 中 zhōng 弟 dì 子 zǐ 怀 huái 师 shī 德 dé , , 各 gè 剪 jiǎn 生 shēng 绡 xiāo 暗 àn 写 xiě 真 zhēn 。 。
哭恭仲温。宋代。释文珦。信敬谦勤德更纯,江湖风谊最相亲。 曾知九要三玄髓,岂混重泉一窖尘。 此日伤心亡我友,异时再面是他人。 山中弟子怀师德,各剪生绡暗写真。