张 zhāng 法 fǎ 曹 cáo 归 guī 阙 quē - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
海 hǎi 底 dǐ 日 rì 未 wèi 上 shàng , , 屋 wū 头 tóu 群 qún 雀 què 喧 xuān 。 。
晨 chén 兴 xīng 溪 xī 馆 guǎn 迥 jiǒng , , 坐 zuò 听 tīng 橹 lǔ 声 shēng 烦 fán 。 。
出 chū 户 hù 望 wàng 行 xíng 舸 gě , , 羡 xiàn 心 xīn 如 rú 野 yě 猿 yuán 。 。
暮 mù 春 chūn 余 yú 亦 yì 去 qù , , 为 wèi 见 jiàn 故 gù 人 rén 言 yán 。 。
张法曹归阙。宋代。梅尧臣。海底日未上,屋头群雀喧。 晨兴溪馆迥,坐听橹声烦。 出户望行舸,羡心如野猿。 暮春余亦去,为见故人言。