太 tài 白 bái 墓 mù - - 何 hé 景 jǐng 福 fú
姑 gū 孰 shú 村 cūn 南 nán 日 rì 正 zhèng 西 xī , , 丰 fēng 碑 bēi 八 bā 尺 chǐ 大 dà 书 shū 题 tí 。 。
青 qīng 山 shān 自 zì 此 cǐ 诗 shī 名 míng 重 zhòng , , 采 cǎi 石 shí 如 rú 今 jīn 酒 jiǔ 价 jià 低 dī 。 。
捧 pěng 砚 yàn 太 tài 真 zhēn 犹 yóu 入 rù 梦 mèng , , 脱 tuō 靴 xuē 力 lì 士 shì 竟 jìng 何 hé 挤 jǐ 。 。
荒 huāng 祠 cí 昼 zhòu 掩 yǎn 无 wú 人 rén 到 dào , , 苦 kǔ 竹 zhú 丛 cóng 深 shēn 春 chūn 鸟 niǎo 啼 tí 。 。
太白墓。元代。何景福。姑孰村南日正西,丰碑八尺大书题。 青山自此诗名重,采石如今酒价低。 捧砚太真犹入梦,脱靴力士竟何挤。 荒祠昼掩无人到,苦竹丛深春鸟啼。