次 cì 韵 yùn 和 hé 永 yǒng 叔 shū - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
省 shěng 树 shù 高 gāo 槐 huái 雪 xuě 压 yā 条 tiáo , , 沉 chén 沉 chén 古 gǔ 屋 wū 蔽 bì 疏 shū 寮 liáo 。 。
每 měi 嗟 jiē 守 shǒu 印 yìn 如 rú 枯 kū 木 mù , , 欲 yù 弃 qì 明 míng 珠 zhū 学 xué 纬 wěi 萧 xiāo 。 。
渐 jiàn 老 lǎo 但 dàn 知 zhī 贫 pín 贱 jiàn 乐 lè , , 向 xiàng 来 lái 徒 tú 用 yòng 岁 suì 时 shí 销 xiāo 。 。
新 xīn 年 nián 不 bù 管 guǎn 鱼 yú 龙 lóng 跃 yuè , , 安 ān 得 dé 乘 chéng 风 fēng 入 rù 剡 shàn 樵 qiáo 。 。
次韵和永叔。宋代。梅尧臣。省树高槐雪压条,沉沉古屋蔽疏寮。 每嗟守印如枯木,欲弃明珠学纬萧。 渐老但知贫贱乐,向来徒用岁时销。 新年不管鱼龙跃,安得乘风入剡樵。