和 hé 宋 sòng 次 cì 道 dào 奠 diàn 石 shí 昌 chāng 言 yán 舍 shè 人 rén - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
金 jīn 羁 jī 白 bái 马 mǎ 晓 xiǎo 朝 cháo 天 tiān , , 嘒 huì 管 guǎn 行 xíng 车 chē 暮 mù 已 yǐ 传 chuán 。 。
上 shàng 帝 dì 楼 lóu 成 chéng 何 hé 遽 jù 召 zhào , , 青 qīng 霄 xiāo 路 lù 绝 jué 不 bù 应 yīng 还 hái 。 。
飘 piāo 阶 jiē 陨 yǔn 叶 yè 声 shēng 凄 qī 若 ruò , , 隔 gé 幕 mù 孤 gū 灯 dēng 夜 yè 寂 jì 然 rán 。 。
来 lái 奠 diàn 一 yī 觞 shāng 空 kōng 湛 zhàn 湛 zhàn , , 却 què 思 sī 平 píng 昔 xī 泪 lèi 涟 lián 涟 lián 。 。
和宋次道奠石昌言舍人。宋代。梅尧臣。金羁白马晓朝天,嘒管行车暮已传。 上帝楼成何遽召,青霄路绝不应还。 飘阶陨叶声凄若,隔幕孤灯夜寂然。 来奠一觞空湛湛,却思平昔泪涟涟。