次 cì 韵 yùn 和 hé 吴 wú 冲 chōng 卿 qīng 伤 shāng 何 hé 济 jì 川 chuān - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
生 shēng 爱 ài 虚 xū 名 míng 苦 kǔ 辩 biàn 亡 wáng , , 沦 lún 精 jīng 竭 jié 智 zhì 可 kě 哀 āi 伤 shāng 。 。
谁 shuí 将 jiāng 事 shì 附 fù 三 sān 公 gōng 传 chuán , , 自 zì 有 yǒu 文 wén 夸 kuā 古 gǔ 战 zhàn 场 chǎng 。 。
坟 fén 土 tǔ 未 wèi 干 gàn 还 hái 卜 bo 穴 xué , , 挽 wǎn 声 shēng 才 cái 绝 jué 又 yòu 新 xīn 章 zhāng 。 。
是 shì 非 fēi 从 cóng 此 cǐ 方 fāng 应 yīng 定 dìng , , 弟 dì 子 zǐ 犹 yóu 争 zhēng 左 zuǒ 氏 shì 长 zhǎng 。 。
次韵和吴冲卿伤何济川。宋代。梅尧臣。生爱虚名苦辩亡,沦精竭智可哀伤。 谁将事附三公传,自有文夸古战场。 坟土未干还卜穴,挽声才绝又新章。 是非从此方应定,弟子犹争左氏长。