依 yī 韵 yùn 和 hé 永 yǒng 叔 shū 景 jǐng 灵 líng 致 zhì 斋 zhāi 见 jiàn 怀 huái - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
翰 hàn 林 lín 文 wén 字 zì 本 běn 雄 xióng 强 qiáng , , 况 kuàng 复 fù 斋 zhāi 祠 cí 向 xiàng 静 jìng 坊 fāng 。 。
高 gāo 树 shù 黄 huáng 鹂 lí 无 wú 去 qù 意 yì , , 深 shēn 廊 láng 朱 zhū 幕 mù 动 dòng 微 wēi 凉 liáng 。 。
不 bù 嗟 jiē 门 mén 外 wài 尘 chén 沙 shā 苦 kǔ , , 只 zhǐ 觉 jué 壶 hú 中 zhōng 岁 suì 月 yuè 长 zhǎng 。 。
庭 tíng 下 xià 阴 yīn 苔 tái 未 wèi 教 jiào 扫 sǎo , , 榴 liú 花 huā 红 hóng 落 luò 点 diǎn 青 qīng 苍 cāng 。 。
依韵和永叔景灵致斋见怀。宋代。梅尧臣。翰林文字本雄强,况复斋祠向静坊。 高树黄鹂无去意,深廊朱幕动微凉。 不嗟门外尘沙苦,只觉壶中岁月长。 庭下阴苔未教扫,榴花红落点青苍。