景 jǐng 彝 yí 率 lǜ 和 hé 唐 táng 崇 chóng 徽 huī 公 gōng 主 zhǔ 手 shǒu 痕 hén 诗 shī - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
两 liǎng 壁 bì 美 měi 人 rén 虹 hóng 已 yǐ 收 shōu , , 苍 cāng 崖 yá 纤 qiàn 手 shǒu 藓 xiǎn 痕 hén 秋 qiū 。 。
和 hé 亲 qīn 只 zhī 道 dào 能 néng 稽 jī 古 gǔ , , 沉 chén 略 lüè 从 cóng 来 lái 不 bù 解 jiě 羞 xiū 。 。
汉 hàn 月 yuè 明 míng 明 míng 掌 zhǎng 中 zhōng 照 zhào , , 胡 hú 尘 chén 漠 mò 漠 mò 指 zhǐ 间 jiān 留 liú 。 。
昭 zhāo 君 jūn 殁 mò 后 hòu 更 gèng 多 duō 恨 hèn , , 弹 dàn 作 zuò 琵 pí 琶 pá 曲 qū 未 wèi 休 xiū 。 。
景彝率和唐崇徽公主手痕诗。宋代。梅尧臣。两壁美人虹已收,苍崖纤手藓痕秋。 和亲只道能稽古,沉略从来不解羞。 汉月明明掌中照,胡尘漠漠指间留。 昭君殁后更多恨,弹作琵琶曲未休。