青 qīng 梅 méi - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
梅 méi 叶 yè 未 wèi 藏 cáng 禽 qín , , 梅 méi 子 zǐ 青 qīng 可 kě 摘 zhāi 。 。
江 jiāng 南 nán 小 xiǎo 家 jiā 女 nǚ , , 手 shǒu 弄 nòng 门 mén 前 qián 剧 jù 。 。
齿 chǐ 软 ruǎn 莫 mò 胜 shèng 酸 suān , , 弃 qì 之 zhī 曾 céng 不 bù 惜 xī 。 。
宁 níng 顾 gù 马 mǎ 上 shàng 郎 láng , , 春 chūn 风 fēng 满 mǎn 行 xíng 陌 mò 。 。
青梅。宋代。梅尧臣。梅叶未藏禽,梅子青可摘。 江南小家女,手弄门前剧。 齿软莫胜酸,弃之曾不惜。 宁顾马上郎,春风满行陌。