放 fàng 鹑 chún - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
兽 shòu 烹 pēng 羊 yáng 猪 zhū , , 鸟 niǎo 烹 pēng 鸭 yā 鸡 jī 。 。 唯 wéi 鹑 chún 不 bù 杀 shā , , 置 zhì 奴 nú 而 ér 携 xié 。 。
公 gōng 坐 zuò 堂 táng 上 shàng , , 见 jiàn 而 ér 悲 bēi 悽 qī 。 。 急 jí 令 lìng 开 kāi 笯 nú 还 hái 故 gù 栖 qī , , 其 qí 间 jiān 无 wú 力 lì 飞 fēi 不 bù 齐 qí 。 。
公 gōng 只 zhǐ 知 zhī 鱼 yú 之 zhī 洋 yáng 洋 yáng , , 鹅 é 之 zhī 鹢 yì 鹢 yì 。 。 噫 yī 兮 xī 噫 yī 兮 xī 。 。
放鹑。宋代。梅尧臣。兽烹羊猪,鸟烹鸭鸡。唯鹑不杀,置奴而携。 公坐堂上,见而悲悽。急令开笯还故栖,其间无力飞不齐。 公只知鱼之洋洋,鹅之鹢鹢。噫兮噫兮。