过 guò 桐 tóng 柏 bǎi 山 shān - - 钱 qián 起 qǐ
秋 qiū 风 fēng 过 guò 楚 chǔ 山 shān , , 山 shān 静 jìng 秋 qiū 声 shēng 晚 wǎn 。 。
赏 shǎng 心 xīn 无 wú 定 dìng 极 jí , , 仙 xiān 步 bù 亦 yì 清 qīng 远 yuǎn 。 。
返 fǎn 照 zhào 云 yún 窦 dòu 空 kōng , , 寒 hán 流 liú 石 shí 苔 tái 浅 qiǎn 。 。
羽 yǔ 人 rén 昔 xī 已 yǐ 去 qù , , 灵 líng 迹 jī 欣 xīn 方 fāng 践 jiàn 。 。
投 tóu 策 cè 谢 xiè 归 guī 途 tú , , 世 shì 缘 yuán 从 cóng 此 cǐ 遣 qiǎn 。 。
过桐柏山。唐代。钱起。秋风过楚山,山静秋声晚。 赏心无定极,仙步亦清远。 返照云窦空,寒流石苔浅。 羽人昔已去,灵迹欣方践。 投策谢归途,世缘从此遣。