奉 fèng 陪 péi 宣 xuān 守 shǒu 任 rèn 史 shǐ 君 jūn 谒 yè 昭 zhāo 亭 tíng 神 shén 祠 cí - - 张 zhāng 孝 xiào 祥 xiáng
丰 fēng 年 nián 已 yǐ 卜 bo 稻 dào 如 rú 京 jīng , , 雪 xuě 尽 jǐn 春 chūn 从 cóng 草 cǎo 际 jì 青 qīng 。 。
竹 zhú 里 lǐ 红 hóng 旗 qí 行 xíng 点 diǎn 点 diǎn , , 松 sōng 间 jiān 白 bái 塔 tǎ 见 jiàn 亭 tíng 亭 tíng 。 。
暖 nuǎn 回 huí 宿 sù 麦 mài 开 kāi 寒 hán 色 sè , , 风 fēng 约 yuē 疏 shū 梅 méi 度 dù 晚 wǎn 馨 xīn 。 。
却 què 忆 yì 宣 xuān 城 chéng 李 lǐ 太 tài 白 bái , , 也 yě 将 jiāng 诗 shī 句 jù 掣 chè 斋 zhāi 铃 líng 。 。
奉陪宣守任史君谒昭亭神祠。宋代。张孝祥。丰年已卜稻如京,雪尽春从草际青。 竹里红旗行点点,松间白塔见亭亭。 暖回宿麦开寒色,风约疏梅度晚馨。 却忆宣城李太白,也将诗句掣斋铃。