兴 xīng 国 guó 军 jūn 晚 wǎn 春 chūn 简 jiǎn 吴 wú 提 tí 干 gàn - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
几 jǐ 夜 yè 林 lín 间 jiān 哭 kū 杜 dù 鹃 juān , , 东 dōng 风 fēng 又 yòu 作 zuò 落 luò 花 huā 天 tiān 。 。
青 qīng 春 chūn 不 bù 觉 jué 过 guò 三 sān 月 yuè , , 白 bái 发 fà 谁 shuí 能 néng 满 mǎn 百 bǎi 年 nián 。 。
日 rì 射 shè 江 jiāng 波 bō 光 guāng 闪 shǎn 闪 shǎn , , 天 tiān 连 lián 烟 yān 草 cǎo 碧 bì 芊 qiān 芊 qiān 。 。
异 yì 乡 xiāng 欲 yù 作 zuò 登 dēng 楼 lóu 赋 fù , , 心 xīn 逐 zhú 归 guī 鸿 hóng 到 dào 海 hǎi 边 biān 。 。
兴国军晚春简吴提干。宋代。戴复古。几夜林间哭杜鹃,东风又作落花天。 青春不觉过三月,白发谁能满百年。 日射江波光闪闪,天连烟草碧芊芊。 异乡欲作登楼赋,心逐归鸿到海边。