招 zhāo 山 shān 乃 nǎi 诗 shī 人 rén 刘 liú 叔 shū 拟 nǐ 故 gù 居 jū 朱 zhū 清 qīng 之 zhī 得 dé 其 qí 地 dì 清 qīng 之 zhī 赴 fù 南 nán 宫 gōng 中 zhōng 道 dào 而 ér 返 fǎn 就 jiù 招 zhāo 山 shān 卜 bo 筑 zhù 不 bù 久 jiǔ 亦 yì 去 qù 世 shì - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
有 yǒu 钱 qián 可 kě 买 mǎi 沧 cāng 浪 láng 景 jǐng , , 无 wú 术 shù 能 néng 还 hái 梦 mèng 幻 huàn 身 shēn 。 。
一 yī 段 duàn 江 jiāng 山 shān 寄 jì 愁 chóu 绝 jué , , 百 bǎi 年 nián 不 bú 见 jiàn 两 liǎng 诗 shī 人 rén 。 。
招山乃诗人刘叔拟故居朱清之得其地清之赴南宫中道而返就招山卜筑不久亦去世。宋代。戴复古。有钱可买沧浪景,无术能还梦幻身。 一段江山寄愁绝,百年不见两诗人。