与 yǔ 长 zhǎng 文 wén 正 zhèng 夫 fū 游 yóu 北 běi 山 shān - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
柳 liǔ 岸 àn 松 sōng 门 mén 胜 shèng 处 chù 通 tōng , , 马 mǎ 蹄 tí 踏 tà 雾 wù 入 rù 空 kōng 蒙 méng 。 。
春 chūn 寒 hán 有 yǒu 力 lì 欺 qī 游 yóu 子 zǐ , , 天 tiān 色 sè 无 wú 情 qíng 没 méi 断 duàn 鸿 hóng 。 。
雨 yǔ 脚 jiǎo 远 yuǎn 连 lián 山 shān 脚 jiǎo 暗 àn , , 杏 xìng 梢 shāo 斜 xié 倚 yǐ 竹 zhú 梢 shāo 红 hóng 。 。
驼 tuó 裘 qiú 拥 yōng 鼻 bí 吾 wú 衰 shuāi 矣 yǐ , , 年 nián 少 shào 犹 yóu 嫌 xián 料 liào 峭 qiào 风 fēng 。 。
与长文正夫游北山。宋代。范成大。柳岸松门胜处通,马蹄踏雾入空蒙。 春寒有力欺游子,天色无情没断鸿。 雨脚远连山脚暗,杏梢斜倚竹梢红。 驼裘拥鼻吾衰矣,年少犹嫌料峭风。