题 tí 查 chá 山 shān 林 lín 氏 shì 庵 ān - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
户 hù 庭 tíng 清 qīng 深 shēn 宅 zhái 翠 cuì 微 wēi , , 雪 xuě 如 rú 佳 jiā 壁 bì 唤 huàn 题 tí 诗 shī 。 。
烟 yān 梢 shāo 矗 chù 矗 chù 青 qīng 围 wéi 屋 wū , , 露 lù 叶 yè 鲜 xiān 鲜 xiān 绿 lǜ 满 mǎn 篱 lí 。 。
宿 sù 雨 yǔ 一 yī 春 chūn 才 cái 泛 fàn 鸭 yā , , 新 xīn 芜 wú 几 jǐ 日 rì 已 yǐ 藏 cáng 碑 bēi 。 。
山 shān 僧 sēng 见 jiàn 客 kè 如 rú 枯 kū 木 mù , , 疑 yí 是 shì 懒 lǎn 残 cán 南 nán 岳 yuè 师 shī 。 。
题查山林氏庵。宋代。范成大。户庭清深宅翠微,雪如佳壁唤题诗。 烟梢矗矗青围屋,露叶鲜鲜绿满篱。 宿雨一春才泛鸭,新芜几日已藏碑。 山僧见客如枯木,疑是懒残南岳师。