过 guò 鄱 pó 阳 yáng 湖 hú 次 cì 游 yóu 子 zǐ 明 míng 韵 yùn - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
春 chūn 工 gōng 酿 niàng 雪 xuě 无 wú 端 duān 密 mì , , 大 dà 块 kuài 囊 náng 风 fēng 不 bù 肯 kěn 收 shōu 。 。
休 xiū 问 wèn 巉 chán 岩 yán 与 yǔ 欹 yī 侧 cè , , 我 wǒ 今 jīn 弟 dì 靡 mí 共 gòng 波 bō 流 liú 。 。
野 yě 鹰 yīng 兀 wù 兀 wù 平 píng 沙 shā 上 shàng , , 折 zhé 苇 wěi 萧 xiāo 萧 xiāo 古 gǔ 渡 dù 头 tóu 。 。
满 mǎn 眼 yǎn 荒 huāng 寒 hán 底 dǐ 处 chǔ 所 suǒ , , 令 lìng 人 rén 肠 cháng 断 duàn 五 wǔ 湖 hú 舟 zhōu 。 。
过鄱阳湖次游子明韵。宋代。范成大。春工酿雪无端密,大块囊风不肯收。 休问巉岩与欹侧,我今弟靡共波流。 野鹰兀兀平沙上,折苇萧萧古渡头。 满眼荒寒底处所,令人肠断五湖舟。