高 gāo 淳 chún 道 dào 中 zhōng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
路 lù 入 rù 高 gāo 淳 chún 麦 mài 更 gēng 深 shēn , , 草 cǎo 泥 ní 沾 zhān 润 rùn 马 mǎ 骎 qīn 骎 qīn 。 。
雨 yǔ 归 guī 陇 lǒng 首 shǒu 云 yún 凝 níng 黛 dài , , 日 rì 漏 lòu 山 shān 腰 yāo 石 shí 渗 shèn 金 jīn 。 。
老 lǎo 柳 liǔ 不 bù 春 chūn 花 huā 自 zì 蔓 màn , , 古 gǔ 祠 cí 无 wú 壁 bì 树 shù 空 kōng 阴 yīn 。 。
一 yī 箪 dān 定 dìng 属 shǔ 前 qián 村 cūn 店 diàn , , 衮 gǔn 衮 gǔn 炊 chuī 烟 yān 起 qǐ 竹 zhú 林 lín 。 。
高淳道中。宋代。范成大。路入高淳麦更深,草泥沾润马骎骎。 雨归陇首云凝黛,日漏山腰石渗金。 老柳不春花自蔓,古祠无壁树空阴。 一箪定属前村店,衮衮炊烟起竹林。