偶 ǒu 然 rán - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
偶 ǒu 然 rán 寸 cùn 木 mù 压 yā 岑 cén 楼 lóu , , 且 qiě 放 fàng 渠 qú 侬 nóng 出 chū 一 yī 头 tóu 。 。
鲸 jīng 漫 màn 横 héng 江 jiāng 无 wú 奈 nài 蚁 yǐ , , 鹏 péng 虽 suī 运 yùn 海 hǎi 不 bù 如 rú 鸠 jiū 。 。
躬 gōng 当 dāng 自 zì 厚 hòu 人 rén 何 hé 责 zé , , 世 shì 已 yǐ 相 xiāng 违 wéi 我 wǒ 莫 mò 求 qiú 。 。
石 shí 火 huǒ 光 guāng 中 zhōng 争 zhēng 底 dǐ 事 shì , , 宽 kuān 颜 yán 收 shōu 拾 shí 付 fù 东 dōng 流 liú 。 。
偶然。宋代。范成大。偶然寸木压岑楼,且放渠侬出一头。 鲸漫横江无奈蚁,鹏虽运海不如鸠。 躬当自厚人何责,世已相违我莫求。 石火光中争底事,宽颜收拾付东流。