山 shān 顶 dǐng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
翠 cuì 屏 píng 无 wú 路 lù 强 qiáng 攀 pān 缘 yuán , , 我 wǒ 与 yǔ 枯 kū 藤 téng 各 gè 半 bàn 仙 xiān 。 。
不 bù 敢 gǎn 高 gāo 声 shēng 天 tiān 阙 què 近 jìn , , 人 rén 间 jiān 漠 mò 漠 mò 但 dàn 寒 hán 烟 yān 。 。
山顶。宋代。范成大。翠屏无路强攀缘,我与枯藤各半仙。 不敢高声天阙近,人间漠漠但寒烟。