八 bā 场 chǎng 平 píng 闻 wén 猿 yuán - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
清 qīng 猿 yuán 泠 líng 泠 líng 鸣 míng 玉 yù 箫 xiāo , , 三 sān 声 shēng 两 liǎng 声 shēng 高 gāo 树 shù 梢 shāo 。 。
子 zǐ 母 mǔ 联 lián 拳 quán 传 chuán 枝 zhī 去 qù , , 忽 hū 作 zuò 哀 āi 厉 lì 长 cháng 鸣 míng 号 hào 。 。
天 tiān 寒 hán 林 lín 深 shēn 山 shān 石 shí 恶 è , , 行 xíng 人 rén 举 jǔ 头 tóu 双 shuāng 泪 lèi 阁 gé 。 。
雪 xuě 涧 jiàn 琴 qín 心 xīn 未 wèi 足 zú 悲 bēi , , 须 xū 写 xiě 峡 xiá 中 zhōng 肠 cháng 断 duàn 时 shí 。 。
八场平闻猿。宋代。范成大。清猿泠泠鸣玉箫,三声两声高树梢。 子母联拳传枝去,忽作哀厉长鸣号。 天寒林深山石恶,行人举头双泪阁。 雪涧琴心未足悲,须写峡中肠断时。