初 chū 发 fā 太 tài 城 chéng 留 liú 别 bié 田 tián 父 fù - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
秋 qiū 苗 miáo 五 wǔ 月 yuè 未 wèi 入 rù 土 tǔ , , 行 xíng 人 rén 欲 yù 行 xíng 心 xīn 更 gèng 苦 kǔ 。 。
路 lù 逢 féng 田 tián 翁 wēng 有 yǒu 好 hǎo 语 yǔ , , 竞 jìng 说 shuō 宿 sù 来 lái 三 sān 尺 chǐ 雨 yǔ 。 。
行 xíng 人 rén 虽 suī 去 qù 亦 yì 伸 shēn 眉 méi , , 翁 wēng 皆 jiē 好 hǎo 住 zhù 莫 mò 相 xiāng 思 sī 。 。
流 liú 渠 qú 汤 shāng 汤 shāng 声 shēng 满 mǎn 野 yě , , 今 jīn 年 nián 醉 zuì 饱 bǎo 鸡 jī 豚 tún 社 shè 。 。
初发太城留别田父。宋代。范成大。秋苗五月未入土,行人欲行心更苦。 路逢田翁有好语,竞说宿来三尺雨。 行人虽去亦伸眉,翁皆好住莫相思。 流渠汤汤声满野,今年醉饱鸡豚社。