戏 xì 题 tí 愚 yú 溪 xī - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
碧 bì 湍 tuān 漱 shù 白 bái 石 shí , , 沄 yún 沄 yún 复 fù 汤 shāng 汤 shāng 。 。
既 jì 为 wéi 人 rén 所 suǒ 愚 yú , , 安 ān 用 yòng 尔 ěr 许 xǔ 忙 máng 。 。
我 wǒ 昔 xī 曾 céng 经 jīng 过 guò , , 重 chóng 来 lái 已 yǐ 三 sān 霜 shuāng 。 。
无 wú 事 shì 趼 jiǎn 双 shuāng 足 zú , , 奔 bēn 走 zǒu 宁 níng 非 fēi 狂 kuáng 。 。
溪 xī 流 liú 到 dào 江 jiāng 平 píng , , 翻 fān 笑 xiào 客 kè 路 lù 长 cháng 。 。
岂 qǐ 不 bù 有 yǒu 岁 suì 晚 wǎn , , 乞 qǐ 身 shēn 还 hái 故 gù 乡 xiāng 。 。
戏题愚溪。宋代。范成大。碧湍漱白石,沄沄复汤汤。 既为人所愚,安用尔许忙。 我昔曾经过,重来已三霜。 无事趼双足,奔走宁非狂。 溪流到江平,翻笑客路长。 岂不有岁晚,乞身还故乡。