太 tài 宜 yí 人 rén 程 chéng 氏 shì 挽 wǎn 词 cí 其 qí 一 yī - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
我 wǒ 昔 xī 官 guān 黟 yī 歙 shè , , 人 rén 传 chuán 女 nǚ 训 xùn 芳 fāng 。 。
尊 zūn 章 zhāng 宜 yí 小 xiǎo 妇 fù , , 孙 sūn 子 zi 寿 shòu 高 gāo 堂 táng 。 。
风 fēng 木 mù 真 zhēn 无 wú 定 dìng , , 冰 bīng 鱼 yú 已 yǐ 不 bù 尝 cháng 。 。
遥 yáo 怜 lián 霜 shuāng 露 lù 感 gǎn , , 何 hé 必 bì 薤 xiè 歌 gē 伤 shāng 。 。
太宜人程氏挽词 其一。宋代。范成大。我昔官黟歙,人传女训芳。 尊章宜小妇,孙子寿高堂。 风木真无定,冰鱼已不尝。 遥怜霜露感,何必薤歌伤。