或 huò 劝 quàn 病 bìng 中 zhōng 不 bù 宜 yí 数 shù 亲 qīn 文 wén 墨 mò 医 yī 亦 yì 归 guī 咎 jiù 题 tí 四 sì 绝 jué 以 yǐ 自 zì 戒 jiè 末 mò 篇 piān 又 yòu 以 yǐ 解 jiě 嘲 cháo 其 qí 三 sān - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
诗 shī 成 chéng 徒 tú 能 néng 泣 qì 鬼 guǐ , , 博 bó 塞 sāi 未 wèi 必 bì 亡 wáng 羊 yáng 。 。
刚 gāng 将 jiāng 妄 wàng 言 yán 绮 qǐ 语 yǔ , , 认 rèn 作 zuò 锦 jǐn 心 xīn 绣 xiù 肠 cháng 。 。
或劝病中不宜数亲文墨医亦归咎题四绝以自戒末篇又以解嘲 其三。宋代。范成大。诗成徒能泣鬼,博塞未必亡羊。 刚将妄言绮语,认作锦心绣肠。