徽 huī 宗 zōng 皇 huáng 帝 dì 灵 líng 驾 jià 发 fā 引 yǐn 挽 wǎn 词 cí 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 汪 wāng 藻 zǎo
三 sān 雍 yōng 无 wú 逸 yì 隽 juàn , , 四 sì 海 hǎi 屡 lǚ 丰 fēng 年 nián 。 。
嘉 jiā 瑞 ruì 标 biāo 图 tú 谍 dié , , 休 xiū 功 gōng 被 bèi 管 guǎn 弦 xián 。 。
鼎 dǐng 成 chéng 龙 lóng 即 jí 去 qù , , 书 shū 远 yuǎn 雁 yàn 空 kōng 传 chuán 。 。
多 duō 少 shǎo 承 chéng 平 píng 老 lǎo , , 遥 yáo 悲 bēi 杞 qǐ 国 guó 天 tiān 。 。
徽宗皇帝灵驾发引挽词四首 其二。宋代。汪藻。三雍无逸隽,四海屡丰年。 嘉瑞标图谍,休功被管弦。 鼎成龙即去,书远雁空传。 多少承平老,遥悲杞国天。