题 tí 石 shí 碛 qì 明 míng 因 yīn 院 yuàn 用 yòng 李 lǐ 端 duān 叔 shū 韵 yùn - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
楚 chǔ 汉 hàn 干 gān 戈 gē 地 dì , , 岿 kuī 然 rán 见 jiàn 此 cǐ 山 shān 。 。
艰 jiān 难 nán 思 sī 帝 dì 业 yè , , 牢 láo 落 luò 漫 màn 禅 chán 关 guān 。 。
野 yě 鸟 niǎo 惊 jīng 人 rén 散 sàn , , 江 jiāng 湖 hú 到 dào 岸 àn 边 biān 。 。
明 míng 朝 cháo 又 yòu 东 dōng 去 qù , , 空 kōng 羡 xiàn 阿 ā 师 shī 闲 xián 。 。
题石碛明因院用李端叔韵。宋代。王之道。楚汉干戈地,岿然见此山。 艰难思帝业,牢落漫禅关。 野鸟惊人散,江湖到岸边。 明朝又东去,空羡阿师闲。