和 hé 彦 yàn 逢 féng 弟 dì 春 chūn 日 rì 即 jí 事 shì - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
杨 yáng 花 huā 如 rú 雪 xuě 菜 cài 花 huā 黄 huáng , , 路 lù 出 chū 初 chū 郊 jiāo 正 zhèng 日 rì 长 zhǎng 。 。
喜 xǐ 对 duì 新 xīn 诗 shī 醒 xǐng 病 bìng 眼 yǎn , , 会 huì 逢 féng 膏 gāo 雨 yǔ 沃 wò 骄 jiāo 阳 yáng 。 。
过 guò 僧 sēng 竹 zhú 院 yuàn 茶 chá 争 zhēng 美 měi , , 酌 zhuó 客 kè 山 shān 堂 táng 酒 jiǔ 倍 bèi 香 xiāng 。 。
常 cháng 恨 hèn 抗 kàng 尘 chén 仍 réng 走 zǒu 俗 sú , , 不 bù 知 zhī 身 shēn 在 zài 水 shuǐ 云 yún 乡 xiāng 。 。
和彦逢弟春日即事。宋代。王之道。杨花如雪菜花黄,路出初郊正日长。 喜对新诗醒病眼,会逢膏雨沃骄阳。 过僧竹院茶争美,酌客山堂酒倍香。 常恨抗尘仍走俗,不知身在水云乡。